“Chủ tử! Chúc mừng, chúc mừng! Thiếu gia nhà ta lần này đỗ đầu thi hội, đứng nhất bảng vàng, Lễ Bộ đã truyền lư, sáng mai sẽ nhập cung ứng thí đình! Phủ ta... sợ rằng lại sắp nghênh đón một vị Trạng nguyên lang!”
Hủ ca nhi thần sắc rạng ngời, dù hân hoan nhưng vẫn giữ vẻ trầm tĩnh, khẽ ngoảnh đầu, ánh mắt thâm trầm dừng nơi bóng phụ thân.
Kha tỷ nhi thì vui sướng nhảy cẫng lên, đôi mắt ngân ngấn lệ, nghẹn ngào nói:
“Thật là tốt quá... ắt hẳn là nương trên cao linh thiêng phù hộ ca nhi thi đậu!”
Nàng lau nước mắt, mỉm cười trong xúc động, vội vã chạy ra chính sảnh đón tin vui.
Hủ ca nhi vẫn trầm ổn đứng đó, ánh nhìn không rời khỏi phụ thân. Dưới ánh xuân dương lấp loáng, bóng dáng cao lớn của Vương Thư Hoài an tọa nghiêm trang nơi ghế bành, đôi tay dài đặt lên tay vịn gỗ lim, vạt áo trắng ngà như ngọc bị nắng xiên nghiêng chiếu tới, khiến khuôn mặt vốn từng phong lưu tuấn mỹ lại rạng ngời đến thấu suốt.
Không rõ là quá mức vui mừng hay do xúc cảm dồn nén, mồ hôi khẽ lấm tấm nơi trán ông. Đôi mắt đã từng mờ đục bỗng sáng ngời. Hủ ca nhi chăm chú nhìn phụ thân – người từng sừng sững như núi lớn – nay lại nhẹ nhàng dựa vào lưng ghế, khẽ thở dài một tiếng, như thể trút được một gánh nặng suốt đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play