Ban đầu chẳng tính đường về sẽ dài, nào ngờ bước chân vừa động, thời gian như hóa thành thiên thu.
Hai bên đường, nhà cửa cứ thế lùi dần về sau, vó ngựa dồn dập như xé tan màn thu giá lạnh. Bao năm qua, Vương Thư Hoài chưa từng ngoái đầu nhìn lại quá khứ, cũng chẳng mộng mơ tương lai. Chàng vốn chỉ biết chuyên tâm bước tới, không ngoảnh lại, không lùi bước. Thế nhưng, khoảnh khắc này, trong tâm trí bỗng chập chờn hiện lên gương mặt minh diễm thuở ban sơ của Tạ Vân Sơ, khi vừa mới thành thân, mày mắt long lanh như sương mai. Rồi lại thoáng lướt qua dáng nàng tối qua, gầy yếu như cánh liễu mong manh giữa gió sầu, sắc mặt xám xịt, hơi thở mỏng manh.
Tim chàng như bị xé toạc.
Vương Thư Hoài siết cương thúc ngựa, vòng qua đầu ngõ, phi thân xuống ngựa nơi trước phủ, vội vã chạy thẳng về phía Xuân Cảnh Đường.
Vừa đến trước bậc thềm sương phòng, một tiếng kêu xé ruột vang lên:
“Có ai không! Cứu mạng...!”
Thanh âm như bị chặn ngang, đột ngột im bặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play