“Chính là... kinh thành dân cư hơn trăm vạn, muốn tìm một người, khác nào mò kim đáy biển. Chúng ta cần đoán trước hắn sẽ làm gì, mới mong bắn tên trúng đích.”
Lời Cao Chiêm vừa dứt, Vương Thư Hoài đã ngồi xuống bên bàn. Qua khung cửa rộng mở, ánh chiều lấp lánh phủ lên gốc quế cổ mà tiên đế Tấn Ninh năm xưa tự tay trồng. Tán lá rậm rạp, hoa vàng rơi rụng, hương quế phảng phất trong gió, tựa như ký ức lặng lẽ ùa về.
Và rồi, hắn bỗng nhớ lại năm xưa, Tín Vương từng thề thốt son sắt:
“Ta cùng Vân Sơ vốn là thanh mai trúc mã. Trong lòng đã mộ nàng từ thuở ấu thơ. Nếu chẳng phải năm đó trưởng công chúa để mắt tới nàng, hứa gả cho ngươi, nàng tuyệt chẳng phải là người gối kề bên ngươi. Vương Thư Hoài, nếu ngươi không thật lòng yêu nàng, không đối đãi tốt với nàng… thì hãy để ta thay ngươi chăm sóc.”
Khi ấy, hắn phẫn nộ tột cùng. Chính vì câu nói ấy mà quyết hạ sát tâm, một lòng tiêu diệt Tín Vương.
Giờ phút này, Tạ Vân Sơ bệnh nặng như ngọn đèn tàn. Tín Vương đơn thân độc mã, chưa chắc không phải vì nàng mà quay về.
Trong khoảnh khắc, Vương Thư Hoài chợt bật dậy, tay đập mạnh xuống bàn, trầm giọng hạ lệnh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT