Tạ Vân Hữu dừng bước nơi tiền môn, một thân trường bào đen nhánh đón gió phất phơ, tay nắm chặt song quyền như muốn khống chế nộ hỏa đang cuộn trào. Hắn đứng lặng một lúc, hơi thở dần vững lại mới xoay người bước vào sảnh đường.
Minh phu nhân lúc ấy còn đang thở dốc, sắc mặt tái nhợt. Hắn tiến đến hành lễ, giọng nói tuy ôn nhu nhưng không giấu được cương quyết.
“Mẫu thân, để hài nhi đưa người về hậu viện nghỉ ngơi. Chuyện nơi này, xin để hài nhi xử lý.”
Minh phu nhân nhìn nhi tử, ánh mắt như có muôn điều khó nói. Giọng bà trầm ngâm:
“Hài tử à, phụ thân con bệnh nặng thế kia, ta sao nỡ rời khỏi đây?”
Tạ Vân Hữu thu ánh mắt, khoé môi khẽ nhếch cười nhạt. Đôi mắt thâm trầm như mặt nước lạnh.
“Đợi phụ thân tỉnh lại, nhi tử tất có lời muốn nói với người. Mẫu thân không cần bận tâm đến việc này nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT