Trên đường hồi phủ, trong xe ngựa, Liễu Tương Du lén lút nhìn sắc mặt Tống Ngạn Chương, đoán rằng hôm nay có lẽ hắn không tức giận, nhưng chắc cũng không vui vẻ gì cho cam.
Ngày đầu tiên hồi môn, lục thúc lục thẩm đã vội nhờ hắn giúp đỡ. Tống Ngạn Chương rõ ràng là không muốn can dự vào chuyện ấy, chẳng qua nể mặt y nên không phát tác tại nhà họ Liễu. Nay chỉ còn hai người bọn họ, chỉ e sẽ bị trách mắng một trận.
Liễu Tương Du nhìn khuôn mặt lạnh lùng như băng kia, khẽ thăm dò: "Phu quân hôm nay có phải không được vui?"
Tống Ngạn Chương liếc y một cái, khẽ cười: "Nếu ta không vui, ngươi định làm thế nào?"
Liễu Tương Du cúi đầu: "Lục thúc lục thẩm quả thật có phần ham danh lợi, tưởng rằng gả vào Hầu phủ thì có thể nhờ vào chức vụ của ngươi mà kiếm cho đường đệ một chức vụ. Nếu ngươi không vui thì đừng để ý đến họ là được."
Tống Ngạn Chương nói: "Vốn dĩ ta cũng chẳng định để tâm."
Liễu Tương Du gật đầu: "Ta thấy Dương Quýnh dường như rất nhiệt tình, dù sao Liễu Nhất Bạc cũng là tiểu cữu tử của hắn, cứ để hắn đi chạy chọt là xong."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT