Họ hành quân suốt đêm, băng qua một rẻo đồi đất đỏ đã cạn nước từ lâu. Trăng mờ phủ lên cảnh vật một màu xám tro – như thể mọi thứ đang bị phủ bụi từ bên trong trái đất.
Sáng hôm sau, khi đoàn dừng lại nghỉ dưới mấy gốc dâu tằm hoang trơ cành, tiếng nứt khô khốc vang lên từ phía sau, như có ai vừa bẻ đôi cả một thân cây già bằng tay trần.
Rồi đất rung.
Không phải dư chấn mạnh, chỉ như tiếng r*n rỉ từ lòng đất, nhưng cũng đủ khiến bụi cây rùng lên. Tiếng hét đầu tiên vang lên:
“Kho lương thực! Chỗ chứa đồ! Nó—nó lún rồi!”
An Nhiên giật mình, quay phắt lại. Cách họ chưa đầy năm mươi mét, một khoảng đất rộng chừng gian nhà vừa sụp xuống, cuốn theo cả xe gỗ chất bao gạo, đồ khô, thuốc men – mọi thứ biến mất như chưa từng tồn tại.
Cát bụi chưa kịp tan, người đã lao tới. Minh và Long kéo dây, bám vào rễ cây cố ghìm lại. Nhưng tất cả đã quá muộn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT