Họ rời căn cứ Hy Vọng vào một buổi sáng không mây, không gió – chỉ có mặt trời treo cao như một chảo lửa, nhìn xuống đất nứt, rừng cằn và những bước chân trĩu nặng.
Đoàn hơn tám mươi người , ít người già và  trẻ nhỏ, chủ yếu thanh niên khỏe mạnh, có một người mang vết thương cũ… len lỏi ra khỏi lối mòn xưa, nơi cổng gỗ mục vẫn còn vết cháy âm ỉ sau đợt lửa rừng.
Không trống, không kèn, không hô khẩu hiệu – chỉ là tiếng lặng lẽ của một cuộc di tản, mở đầu cho hành trình về vùng duyên hải – nơi mà mấy tờ bản đồ cũ chỉ ra là còn chút hy vọng.
Minh đi đầu, lưng đeo khẩu súng lục, tay cầm bản đồ cuộn kỹ trong ống da cũ, ánh mắt nhìn xa như cố định lại một đoạn ký ức. Tấm bản đồ ấy, từng là tài liệu nghiên cứu địa chất quân sự mà anh giữ khư khư suốt bốn năm, nay là báu vật dẫn đường.
“Dưới kia có suối cạn, rẽ theo hướng đông nam sẽ bám được đường ven sườn núi. Trạm nghỉ du lịch cũ nằm cách khoảng ba ngày đi bộ,” anh nói nhỏ với An Nhiên.
Cô gật đầu, ánh mắt đảo qua từng nhóm người phía sau.
Người đi không nói nhiều, ai cũng gùi đầy vai: nước, gạo, thuốc men, dây thừng, thậm chí vài viên gạch gói trong vải – dùng để chèn bánh xe gỗ khi xuống dốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play