Mùi ẩm ướt ngai ngái của đá và rong rêu đã quen thuộc sau vài ngày cư trú trong hang. Không còn ai cảm thấy lạ lẫm nữa. Họ đã rời khỏi thế giới ngoài kia. Đã rũ bỏ mặt trời, tuyết, bão gió. Chỉ còn lại lòng đất – và những con người còn sống.
An Nhiên đứng ở giữa hang, nơi dòng suối ấm áp chảy lặng lẽ qua kẽ đá, mơ hồ cảm thấy nơi này… giống như nhịp tim của một sinh thể khổng lồ đang ngủ yên. Một mái nhà sâu hun hút, nơi hy vọng bắt đầu nhen nhóm lại.
Sau ngày thứ ba, họ bắt đầu tổ chức lại. Hang rộng đến bất ngờ – gần một cây số vuông, với nhiều nhánh rẽ, hốc đá và dòng nước ngầm chưa kịp khám phá. Nhưng sự rộng lớn ấy chỉ có ý nghĩa nếu biết quy hoạch, nếu không, nó sẽ trở thành mê cung khổng lồ, nuốt chửng tất cả trong hỗn loạn.
Minh đứng bên cạnh An Nhiên, đưa tay gạt bụi đá khỏi tấm bản đồ tay vẽ:
– “Anh đề xuất khu sinh hoạt ở đoạn cao nhất, gần lối thoát khí tự nhiên. Còn y tế và kho thực phẩm thì gần suối – để tiện xử lý và dự trữ nước sạch.”
Cô gật đầu, tay cầm cuốn sổ nhỏ ghi chép từng điều. Không cần lên tiếng, những người khác đã tự chia việc. Hòa và Bích gom các tấm bạt, tre và gỗ cũ dựng chỗ ngủ cho người già và trẻ nhỏ. H’Blen và H’Liêng mang theo đống hạt giống quý giá từ bản, bắt đầu ươm rau bên dòng suối.
Không còn ai hỏi “người bên căn cứ Hy Vọng” là ai, hay “người bản Lát” là ai nữa. Chỉ có người còn sống – và sống cùng nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play