Trời càng lúc càng tối. Không phải vì hoàng hôn. Mà vì bầu trời đã mất mặt trời thật rồi.
Khắp khu căn cứ Hy Vọng, ánh sáng nhân tạo được luân phiên bật trong bốn tiếng mỗi ngày. Những cột khói nhỏ từ lò sưởi than tổ ong quấn trong vải bạc bốc lên, mỏng và lạnh như chính hơi thở người.
Cái rét xuyên da, thấm xương. Đã có người bắt đầu ho không dứt. Da tay trẻ nhỏ nứt nẻ, máu rịn đỏ trên lớp da xám ngắt. Người lớn không còn nói chuyện nhiều – chỉ lặng lẽ làm, như những cái bóng co ro sống sót trong mảnh thế giới tàn úa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT