Dù đã quá nửa đêm, An Nhiên vẫn chưa rời khỏi căn phòng nhỏ nằm phía sau kho lương. Trong ánh đèn dầu leo lét, những tờ giấy ghi danh sách phân phối vật tư ướt sũng một góc vì nước mưa hắt vào ban sáng. Cô đang kiểm kê lại toàn bộ – không phải vì nghi ngờ ai, mà vì muốn biết còn lại bao nhiêu niềm tin có thể chia đều cho từng người.
Tiếng gõ cửa vang lên, ngắn gọn.
Không đợi cô trả lời, Minh bước vào. Anh không mặc quân phục mà chỉ khoác chiếc áo dạ đậm màu, dính bùn ở gấu quần – dấu hiệu cho thấy anh vừa từ bên ngoài về.
“Anh vừa kiểm tra hết hàng rào phía bắc,” anh nói. “Không phát hiện dấu vết mới. Nhưng… cảm giác không yên.”
An Nhiên không ngước lên, chỉ khẽ hỏi:
“Anh từng là quân nhân, đúng không? Cảm giác bất an với anh… thường chính xác chứ?”
Minh ngồi xuống phía đối diện, đặt một túi giấy nhỏ lên bàn. “Chính xác đến mức nhiều khi chỉ muốn sai một lần cho nhẹ lòng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play