Trời về khuya. Gió thốc từng cơn lạnh buốt xuyên qua những khe cửa khép hờ, mang theo tiếng thì thầm của núi rừng vọng về giữa bóng tối.
Biệt thự số 7, phòng của Mây tối om. Con bé trở mình, không thể ngủ được. Búp bê gỗ của ông Tòng hôm qua tặng nằm nghiêng trên ngực. Tự nhiên, một tiếng lạch cạch rất khẽ vang lên ngoài sân. Ban đầu, Mây tưởng là tiếng của cây cối, nhưng rồi lại có ánh sáng nhấp nháy lọt qua khe cửa sổ mờ đục.
Mây rón rén xuống giường, bế búp bê theo. Con bé không gọi bà ngoại hay ông Ngạn—trẻ con vốn tò mò nhiều hơn lo sợ.
Khi đặt chân xuống hiên nhà, sàn gỗ hơi ướt, hơi lạnh luồn vào lòng bàn chân. Từ giữa sân chung, Mây thấy một luồng sáng nhỏ lia qua: đèn pin.
Con bé băng qua hàng cây dâm bụt, chui qua tán cà phê thấp lè tè, rồi nấp sau cái lu gốm. Dưới ánh sáng lập lòe, nó nhận ra có người đang kéo gì đó ra khỏi kho vật tư: một bao tải nặng nề, lặng lẽ được chuyền tay.
Có tiếng người:
– Nhanh lên, trời sắp mưa lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT