Mưa vẫn rả rích như mọi ngày, len lỏi qua từng kẽ lá, từng vạt bạt phủ lên những thùng vật tư mới trục vớt. Khu vực sân biệt thự số 1 lúc này tấp nập như một cái chợ nhỏ – tuy không ồn ào, nhưng lặng lẽ, tất bật.
An Nhiên cẩn thận kiểm tra từng bao hàng. Từ sáng đến trưa, kho lương tạm thời chất thêm được ba thùng cá hộp, hai bao gạo khô, vài gói sữa còn nguyên tem và một rổ quần áo lính cũ. Vật tư không nhiều, nhưng giữa thời buổi này, mỗi món còn dùng được đều là vàng.
— Nhớ đánh dấu thùng này, bên dưới có hộp sữa rách góc — Minh nói, giọng đều đều nhưng trầm ấm, khiêng một thùng nặng xuống giúp cô.
An Nhiên gật đầu. Tay cô đang dính bùn, không thể cầm bút. Minh khẽ cúi, dùng bút than đánh một dấu X lên góc thùng rồi nói nhỏ:
— Cẩn thận tay. Em lại quên đeo găng rồi.
An Nhiên hơi ngẩn ra. Trong vô thức, cô cảm nhận rõ: từ lúc Minh trở lại, anh không nói nhiều, nhưng luôn để ý những điều cô chẳng kịp quan tâm. Mỗi chuyến đi ngoài đều có người đi cùng. Mỗi khi cô bối rối vì mâu thuẫn trong nhóm, anh luôn xuất hiện, như một cột mốc vững vàng trong cơn lũ xoáy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play