Đêm Đà Lạt lặng như một hơi thở bị nén lại giữa bầu không. Không một tiếng côn trùng. Không một cơn gió lùa. Thời tiết giữa mùa xuân, mà lại yên tĩnh đến lạ kỳ.
An Nhiên ngồi trên đỉnh đồi nhỏ sau biệt thự, chiếc áo khoác mỏng quấn quanh người. Trời không lạnh, nhưng cô vẫn co ro như thể có thứ gì đó đang len lỏi trong xương tủy.
Bà nội ngồi cạnh, tựa đầu vào vai cô, tay nắm nhẹ lấy tay cháu gái. Hơi thở bà chậm rãi, dịu dàng, đôi mắt hiền từ dõi ra khoảng không xa xăm như cũng cảm nhận được gì đó.
– Bà à… nếu con nói… đêm nay là lần cuối cùng thế giới còn yên bình, bà có tin không? – Nhiên khẽ hỏi, gần như thì thầm.
Bà nội mỉm cười nhẹ:
– Bà không biết gì hết… nhưng nếu là con nói, bà tin.
Nhiên xiết tay bà chặt hơn.
Phía dưới, trong căn biệt thự, ánh đèn vàng ấm rọi lên khung cửa kính. Ba cô đang chăm chú gõ máy tính, vẻ mặt căng thẳng. Mẹ cô thì vừa họp trực tuyến vừa ghi chép, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn lên đồi nơi con gái đang ngồi. Họ vẫn luôn thế – bận rộn, trách nhiệm, không thể dễ dàng buông bỏ công việc.
Cô biết. Và cô thương.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play