Mùa thu năm ấy đến sớm hơn mọi năm.
Những rặng dừa đung đưa trong gió nhẹ, mặt trời không còn gắt như tháng trước, và hương thơm dịu ngọt từ những thửa lúa chín đầu tiên lan khắp căn cứ. Đó là vụ mùa trọn vẹn đầu tiên kể từ ngày họ đặt chân đến vùng đất này. Từ mảnh đất từng khô cằn, từng bị hoài nghi, từng chối từ bởi cái nắng thiêu người và những cơn gió biển mặn chát – giờ đây đã trổ mầm, trĩu quả, đơm hoa.
Và mọi người quyết định: phải có một buổi tiệc. Không lớn, không cầu kỳ, chỉ cần có nụ cười và lời chúc. Để cảm ơn đất. Cảm ơn nhau. Cảm ơn vì tất cả vẫn còn sống.

 
Từ sáng sớm, mọi ngả đường trong căn cứ đều rộn ràng tiếng chân người.
Lũ trẻ được cho nghỉ học, bận rộn gấp giấy, kết cờ, bày hoa lên bàn đá. Mấy anh thợ mộc dựng sân khấu tre nhỏ bên quảng trường. Cụ Thăng thì lọ mọ viết bảng tên món ăn bằng cả tiếng Việt và tiếng Anh. Cô Vy và nhóm y tế nấu món súp đặc biệt từ rau dại và tôm sông, còn bà Nhã đích thân làm bánh khoai chiên thơm lừng, dặn mãi là “chỉ được ăn khi bắt đầu lễ”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play