An Nhiên ngồi bên mép ruộng lúa hoang, nhìn bé Ánh Dương đang cầm que vẽ nguệch ngoạc xuống đất. Những đường nét khập khiễng như nét chữ của một thời đã quên.
“Mẹ ơi, viết chữ tên con đi.”
Cô khựng lại. Trong khoảnh khắc, ký ức như ùa về – những trang vở, những cây bút, bảng đen, tiếng đọc bài đồng thanh trong lớp học mái ngói đỏ… Tất cả đã chìm trong biển lửa, nhưng… không thể biến mất mãi mãi.
Tối đó, khi lửa trại bập bùng, An Nhiên đứng lên giữa vòng tròn người lớn.
“Chúng ta có ruộng, có cá, có trạm xá… Nhưng nếu chỉ sống thôi thì chưa đủ. Lũ trẻ… cần được học.”
Mọi người nhìn nhau. Có người gật, có người im lặng. Nhưng rồi, một cụ bà giơ tay lên trước:
“Tôi từng là giáo viên. Dạy lớp 2 ở huyện quê tôi. Giờ tay run, nhưng đầu còn nhớ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT