Trưa hôm ấy, trời trong và gió nhẹ. Trên bãi đất cát pha sét ven sông, một nhóm người dân tộc vừa đến từ vùng núi xa xôi đang xới đất. Họ không nói nhiều, chỉ trao đổi bằng ánh mắt và động tác. Lũ trẻ thì ngồi xổm gần đó, tò mò nhìn theo bàn tay chai sạn đang gieo từng hạt giống xuống luống đất mới xới.
“Cái này là lúa à?” – Long hỏi, giọng pha chút ngạc nhiên.
Một người đàn ông người Mường, tên Biên, mỉm cười gật đầu. Ông rút từ chiếc túi vải một nắm hạt lúa nhỏ màu nâu xám.
“Lúa hoang đó. Tụi tôi gặp lúc băng rừng tránh lũ. Tưởng chơi cho vui, hóa ra trồng được. Không ngờ nó chịu hạn, chịu cát tốt lắm.”
An Nhiên quỳ xuống bên luống đất, đưa tay sờ vào lớp bùn ẩm trộn cát. Dưới lớp đất mỏng, những hạt giống nhỏ nhoi này đang nằm chờ một điều gì đó lớn lao hơn cả mưa nắng – sự bắt đầu.
Họ chia khu đất thành từng khoảnh nhỏ, đắp bờ, dẫn nước từ suối gần đó bằng những máng tre. Không có trâu bò, họ dùng tay để cào đất, dùng que nhọn để xăm hàng. Mỗi giọt mồ hôi đổ xuống, là một lời hứa âm thầm với tương lai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT