Mặt trời lên muộn hơn thường lệ, ánh sáng xuyên qua tán rừng cũng nhạt nhòa, như thể chính thiên nhiên cũng đang để tang cho một điều gì đó đã mất.
Đoàn người còn lại đứng đợi bên triền đá. Gió thổi từng cơn bụi mù, thổi tung tấm vải che nắng dựng tạm trên cọc tre. Gương mặt ai cũng hốc hác, vai áo rách, mắt trũng sâu vì mất ngủ.
Người đầu tiên nhìn thấy họ là Vy – cô y tá vợ của Lâm. Cô bật hét lên vui sướng:
“Về rồi… có người về rồi!”
Từng bóng người lần lượt bước ra từ rừng.
An Nhiên ôm chặt Ánh Dương trên tay, tóc cô bết máu khô. Bà nội chống gậy, khuôn mặt gầy rộc đi nhưng vẫn kiêu hãnh.
**
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT