Thú thật là cậu không kỳ vọng nhiều vào tài nấu nướng của bác sĩ Thap, nhưng nhìn cách anh cầm dao thái rau một cách thành thạo thì cậu – một kẻ chỉ biết nấu mỗi món trứng đã không khỏi trầm trồ. Dù trong lòng thầm khen ngợi nhưng miệng cậu lại chẳng thốt ra được lời nào.
“Cứ như cậu đang khen tôi trong lòng ấy.” Dù đang tập trung vào thái rau nhưng khóe mắt của anh chàng vẫn nhận ra đang có người đang nhìn mình. Chắc hẳn cậu đã quên mất rằng vòi nước vẫn đang chảy để rửa rau từ nãy giờ rồi.
“Đừng có bịa! Tôi chỉ lo anh sẽ tự cắt vào tay mình thôi.”
“Tôi đang nấu để cả hai chúng ta ăn trưa đấy.” Dường như Thap chẳng để tâm đến câu trả lời mà nói tiếp. In gật đầu, đặt mớ rau đã rửa xong vào rổ cho ráo nước rồi lau tay qua loa vào vạt áo trước khi quay lại bàn ăn, nhét một miếng bánh quẩy mua từ chợ vào miệng.
“Ý gì đây? Cậu ăn một mình và để tôi tự nấu nướng hả?”
“Ơ, chẳng phải anh bảo tôi rửa rau sao? Tôi làm xong rồi đây này.” In vừa nói vừa chỉ vào rổ rau đang ráo nước bên cạnh bồn rửa.
Thap đặt con dao xuống, quay lại nhìn cậu đang rót sữa đậu nành vào cốc sứ với vẻ mặt tỉnh bơ.
“Tôi cũng đói đấy.”
“Đây, tôi để lại phần cho anh rồi chứ đâu có ăn hết một mình đâu.” Đôi mắt tròn xoe bực dọc nhìn Thap, nhưng dường như anh không quan tâm. Ánh mắt sắc bén vẫn dán chặt vào gương mặt ngọt ngào của In khiến cậu nheo mắt không hài lòng, “Muốn tôi làm gì thì nói thẳng ra đi!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play