Bầu trời sau mưa thường rất trong. Nhưng hôm nay thì không.
Sương dày phủ lấy núi rừng như thể lòng đất vẫn còn đang thở, từng nhịp u uẩn. Không còn tiếng nước gào, không còn tiếng người hoảng loạn, nhưng một nỗi lặng nề cứ bao trùm lên tất cả – như thể tất cả những gì vừa qua chỉ là khúc dạo đầu cho một bản bi ca dài hơn.
Linh nằm lặng trong phòng, ánh mắt mở to nhưng vô hồn. Cô không ngủ được, không khóc được, chỉ thấy một khoảng trống lớn trong ngực.
Lâm đã rút đi.
Không một lời trách móc. Không một động thái hờn ghen. Nhưng Linh biết – sự rút lui ấy chẳng phải vì buông bỏ, mà là vì quá yêu nên chấp nhận thua một bước… để kéo lại cả một định mệnh.
“Em yêu anh – nhưng lại để anh yêu em trong đơn độc…”
Câu nói đó, cô đã nói ra. Nhưng đổi lại là gì? Là cái bóng quay lưng hòa vào nước, lạnh đến tận tim.
Phong đến tìm cô giữa trưa. Anh không nói gì, chỉ đặt một chiếc khăn ấm lên tay, rót một chén trà gừng, rồi ngồi cạnh cô như một tảng đá – vững vàng nhưng nặng nề.
“Lâm sẽ quay lại.” – Linh thì thầm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT