Linh trở về vào buổi chiều, khi mặt trời rơi ngang đỉnh núi, rọi ánh sáng cam lên cánh rừng vừa dậy sau cơn ngủ mê vì lời nguyền.
Bước chân cô nhẹ. Không phải vì khỏe, mà vì tâm đã bớt nặng. Mắt cô long lanh, nhưng không còn ngấn nước – mà trong veo, như người vừa ngộ ra một lẽ nào đó sau cơn mộng dài.
Cổng làng vẫn mở, khói bếp vẫn bay, trẻ con vẫn chơi đùa như chưa từng có một trận lũ nào. Nhưng người đầu tiên đón cô… không phải ai trong dân làng.
Là Phong.
Anh đứng tựa vào cột gỗ giữa cổng, nắng chiếu vào một bên mặt, khiến bóng anh kéo dài ra tận lối mòn cô đang bước tới.
Anh không nói gì.
Cô cũng không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT