Không ngờ Thẩm Huyền Mặc lại thích kiểu người như thế.
Nhát gan như con thỏ con, lúc ăn cơm luôn cúi đầu, đũa chỉ rụt rè gắp đồ ăn ở hai dĩa trước mặt, hỏi gì thì chỉ đáp mấy từ, một câu dư thừa cũng không nói.
Thẩm Huyền Mặc xưa nay luôn được người ta tâng bốc lại chủ động lo việc rót trà rót nước.
Chén trà chưa kịp cạn đã giúp người bên cạnh rót thêm, mỗi khi nhân viên phục vụ bưng đồ ăn lên, chỉ cần Cố Bạch Y hơi liếc mắt nhìn, hắn liền tự nhiên cầm đũa gắp món đặt vào chén cậu.
Ngồi đối diện là Triệu Tang Thật lại như bị hoàn toàn cho ra rìa.
Cả bàn tròn chỉ có ba người, ghế xung quanh còn trống, vậy mà anh ta lại sinh ra ảo giác rằng bản thân thật thừa thãi.
Nhưng ảo giác cũng chỉ là ảo giác, ưu điểm lớn nhất của Triệu Tang Thật chính là mặt dày.
Anh ta bưng chén rượu, thản nhiên nhìn chằm chằm Cố Bạch Y.
Cố Bạch Y vẫn luôn cúi đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT