Buổi tối ấy, chị Duyên không nấu cơm.
Không phải vì mệt.
Chỉ là… chị muốn giữ nguyên bầu không khí dịu dàng ban trưa, như thể sợ bất kỳ động tác nào cũng làm tan mất sự gần gũi vừa có được.
Anh Hoàng đến, mang theo một túi bánh đúc nóng.
Chị rót trà, trải chiếu, đặt hai cái gối nhỏ tự khâu từ áo cũ mẹ để lại.
Không bật đèn.
Chỉ ánh đèn đường hắt qua ô cửa gỗ, vàng vọt mà ấm áp – đủ để thấy mắt nhau, đủ để nghe lòng nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT