Tần Linh nghe thấy tiếng động mới quay đầu lại: "Nguyên Mặc? Em hoảng hốt cái gì vậy?"
"Không, không có gì ạ, chỉ là nhìn thấy trên quần có vết máu nên trong lòng không dễ chịu." Nguyên Mặc nhanh chóng bịa ra một lời nói dối. Ngày trước cậu không bao giờ dám lừa thiếu gia, nhưng bây giờ một ngày nói dối đến mười mấy lần cũng chẳng chớp mắt. Bức tranh kia cậu từng thấy thiếu gia lấy ra, nhưng mãi không hiểu rốt cuộc là vẽ cái gì, sao thiếu gia lại vẽ một con nữ quỷ chứ!
"Đây là ai vậy ạ?" Nguyên Mặc lấy hết can đảm hỏi.
Tần Linh quay đầu nhìn bức tranh, hận không thể nhìn đến khi người trong tranh sống lại, cười giống như một đứa trẻ. "Đây là mẹ của tôi, lúc em đến thì mẹ tôi đã mất từ lâu rồi, cho nên em chưa từng thấy qua."
"A?" Nguyên Mặc thiếu chút nữa ngất xỉu, toàn thân run rẩy. "Này, này, này... hóa ra là Đại phu nhân ạ!"
Mặc dù mẹ của nhị thiếu gia và tam thiếu gia cũng được gọi là phu nhân, nhưng trong nhà mọi người chỉ nói miệng như vậy thôi, ai cũng biết nhị phu nhân thì là nhị phu nhân, còn trong lòng đều hiểu rõ, đại phu nhân chính tông là mẹ của đại thiếu gia và tứ tiểu thư. Nguyên Mặc tuy chưa từng thấy mặt phu nhân, nhưng không thiếu lần nghe người khác kể về những việc bà làm, đặc biệt là Nguyên Mặc, nếu muốn hỏi cậu đại phu nhân ngày trước thế nào, cậu có thể kể mãi không thôi.
Bà trồng hoa thế nào, nuôi cá ra sao, quản sổ sách ra sao, xuống bếp ra sao… Nguyên Mặc đều ghi nhớ hết trong lòng, đến nỗi cậu luôn cảm thấy thầm ngưỡng mộ đại phu nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT