Xe lăn đứng bất động, Tần Linh theo ánh mắt của Chung Ngôn nhìn sang bên cạnh, nhất thời cũng tỏ ra nghi hoặc. Năm trước Tiểu Ngôn đã nhiều lần nói cây liễu này không tốt, riêng chuyện chặt cây đã dặn đi dặn lại Nguyên Mặc tới ba, bốn lần. Nguyên Mặc và Thúy Nhi đều là những đứa nhỏ tuổi nhưng hiểu chuyện, chủ tử dặn dò mọi việc đều rất cẩn thận, không có chuyện đã chặt cây rồi lại lừa họ.
Nói cách khác, Nguyên Mặc không có lý do gì để lừa họ cả, cái cây này chắc chắn đã bị chặt.
Chung Ngôn nhìn cây liễu, trong khoảnh khắc bị nắng gắt làm cho bực bội: "Sao nó mọc lại nhanh thế?"
Hắn vô tình buột miệng nói ra, nhưng lại bị Tần Linh nghe thấy rõ mồn một. Tần Linh vốn đã nghi ngờ có gì đó bất thường với cái cây này, lập tức hỏi: "Có phải cây đã thành tinh không? Cái cây này cũng đến để giết anh sao?"
"Hả?" Chung Ngôn cúi đầu xuống, chạm phải ánh mắt "ham học hỏi" của Tần Linh. Người này sao lại hiếu học như vậy chứ? Người đọc sách đâu phải cái gì cũng học được đâu?
"Không sao đâu, em cứ nói cho anh nhiều một chút. Sau này nếu cái cây này thật sự muốn giết anh, bản thân anh cũng có thể tự phòng bị." Tần Linh nói càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng thành lời nói nhỏ giữa vợ chồng. "Anh có cần mua một con dao để mang theo bên mình không?"
"Thôi đi, anh đừng chọc em giận nữa." Chung Ngôn bật cười. Không biết nên nói anh vô tư hay là phản ứng chậm nữa. "Giờ anh thành nghi ngờ mọi thứ rồi đấy à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT