Sau khi Đồng Hoa mang linh quy trở về, Chung Ngôn và Tần Linh đã trải qua một tháng yên bình, tiết Cốc vũ* cũng đã qua.
*Cốc vũ: Một trong 24 tiết khí trong lịch cổ, thường rơi vào khoảng tháng 4 dương lịch, báo hiệu thời điểm gieo trồng mùa vụ.
Cốc vũ, đúng như tên gọi, là khoảng thời gian mưa xuân bay lất phất. Nhưng những trận mưa lớn và tuyết trắng ngập trời năm trước cứ như một câu chuyện cổ tích, biến mất khỏi ký ức mọi người. Những năm trước, trước và sau tiết Cốc vũ nhất định sẽ có mưa, giúp đất đai tươi tốt, sông núi xanh mướt. Nhưng trước mắt, thời tiết lại khô cằn và nắng gắt.
Chung Ngôn thật sự lo lắng. Nếu không có mưa, vụ mùa năm nay của nông dân chắc chắn sẽ thất bại. Việc "trông trời trông đất" quan trọng nhất chính là nhờ vào mấy trận mưa xuân này. Khi lúa mì đã lớn, lại không cần mưa nhiều, vì mưa nhiều sẽ thối rữa. Chưa kể đến những ruộng lúa nước, không có mưa thì quả thực sẽ khiến người ta lo đến chết.
Buổi tối, trong phòng có chút bức bối, Chung Ngôn đơn giản kê ghế tre ra ngoài để cùng Tần Linh hóng mát. Chiếc gối trong bụng hắn cũng đã được thay, giờ trông to hơn rõ rệt, nhìn từ xa đã thấy giống như đang mang thai năm tháng. Nhưng bốn đại nha hoàn không hề hay biết rằng hắn không có con, mỗi ngày vẫn hớn hở thêu thùa may vá, lúc thì may cái yếm nhỏ cho tiểu chủ tử tương lai, lúc lại may giày đầu hổ.
Người ta đã may thì Chung Ngôn và Tần Linh đương nhiên phải nhận. Chỉ có Nguyên Mặc và Tiểu Thúy là lo lắng vô cớ, thường lén lút thì thầm với nhau ở nơi không người.
"Cậu đã dò hỏi được gì chưa? Đại thiếu gia nói thế nào?" Tiểu Thúy nắm tai Nguyên Mặc hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play