Sáng hôm sau, ánh nắng lặng lẽ trườn qua lớp rèm mỏng trong căn penthouse nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà. Trái với những buổi sáng bình thường, hôm nay Seo Myung Ho đến sớm hơn mọi lần. Tiếng gõ cửa vang lên ba nhịp nhẹ nhàng, không quá vội, không quá chậm. Nhưng với Ji Seok, lúc ấy vừa mới chợp mắt được chưa đầy một tiếng, âm thanh ấy vẫn đủ để đánh thức anh khỏi cơn mơ lưng chừng giấc.
“Mẹ kiếp…cái gì vậy trời…”
Ji Seok ngồi dậy, mái tóc rối nhẹ, áo thun trắng mỏng nhăn vì bị nằm đè lên cả đêm. Đôi mắt anh vẫn sâu thẳm như đáy cốc rượu cạn.
Cánh cửa mở ra, Myung Ho bước vào với túi đồ ăn quen thuộc trong tay và gương mặt mang theo chút hơi thở của ban mai, tinh tươm, nhịp nhàng, vẫn là hình ảnh khiến bao nữ y tá trong bệnh viện phải liếc mắt nhìn theo mỗi sáng.
“Tôi mang đồ ăn sáng lên cho cậu đây Ji Seok” - Anh đặt túi xuống bàn, kéo ghế ngồi như một thói quen - “Và có vài chuyện... từ bệnh viện”
Ji Seok không trả lời ngay, chỉ gật nhẹ rồi khoác thêm chiếc cardigan mỏng. Anh đứng dậy, đi đến bàn bếp, rót cho mình một ly nước lạnh. Trong không gian yên tĩnh ấy, tiếng nước chảy vào ly vang lên rõ ràng.
“Vẫn chưa ngủ đủ à?” - Myung Ho quan sát sắc mặt bạn mình, ánh mắt có phần lo lắng - “Trông cậu tệ hơn hôm qua đấy”
“Có người nào đó nay lại gõ cửa bấm chuông thay vì tự xông vào nhà tôi như mọi lần nên vậy đấy” - Ji Seok nhìn liếc về phía Myung Ho
“Tôi có nói chuyện với bác sĩ Min ở khoa Thần kinh. Bà ấy bảo nếu cậu vẫn không ngủ được, nên cân nhắc quay lại trị liệu bằng thôi miên lần nữa—”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT