“Anh vẫn cứ sống như vậy… đóng cửa tim mình, tự nhốt trong cái vỏ hoàn hảo mà ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ. Còn em, đứng trước cánh cửa đó cả nghìn lần, gõ mãi… vẫn chẳng được bước vào”
Khoảng một tiếng trôi qua, đồng hồ treo tường tích tắc từng nhịp đều đều trong không gian tĩnh mịch. Ha Jun vẫn ngồi yên trên sofa. Ánh mắt cậu khẽ đảo qua từng khung hình treo trên tường. Những tấm bằng danh dự phủ bụi nhẹ, tấm ảnh chụp Ji Seok trong lễ nhận giải y khoa lớn năm nào, đôi mắt anh khi ấy vẫn còn ánh sáng tự hào. Đôi mắt của anh khi ấy sáng như bầu trời đầy sao. Cậu không biết mình đã nhìn chúng bao lâu mà thứ đọng lại chỉ là một nỗi chua xót trào dâng nơi đáy lòng. Người đàn ông này đã từng bước tới đỉnh cao, đã từng được tôn vinh như một phép màu trong giới y, vậy mà giờ đây lại ngủ vùi trong một văn phòng đóng kín như thể trốn cả thế giới ngoài kia.
“Anh đã phải chịu đựng những gì… để thành ra thế này?” -  Ha Jun thầm nghĩ, nhưng không dám hỏi. Cậu chỉ lặng lẽ ngồi đó cho đến khi Ji Seok khẽ cử động.
_________________
Anh choàng tỉnh, tay chống vào thành ghế da, mắt vẫn còn vương chút mơ hồ. Nhưng quen rồi, quen với việc ngủ không đủ giấc, quen với cảm giác tỉnh dậy giữa chừng mà tim vẫn đập dồn dập như vừa thoát ra khỏi một cơn ác mộng.
Anh đứng dậy, định đi về phía cửa, vẫn lẩm bẩm
”Phòng X-quang…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play