“Anh vẫn cứ sống như vậy… đóng cửa tim mình, tự nhốt trong cái vỏ hoàn hảo mà ai nhìn vào cũng ngưỡng mộ. Còn em, đứng trước cánh cửa đó cả nghìn lần, gõ mãi… vẫn chẳng được bước vào”
Ha Jun đứng giữa lưng chừng ánh sáng của hành lang tầng tám, nơi anh từng chờ Ji Seok ngủ quên mà tự mỉm cười chua chát.
“Trong cuộc đời của anh, sẽ gặp khoảng hai mươi triệu người.Tỉ lệ để hai người yêu nhau chưa đến 0,01%. Nên nếu anh không yêu em, em không trách anh.
*Nhưng… nếu anh từng yêu em mà lại tự tay đẩy em ra thì em sẽ đau đến suốt đời”Có những nỗi đau nếu phải cất thành lời thì thà cứ để nó thối rữa bên trong mà không ai biết. Thành phố lên đèn, người người hối hả trở về nhà. Còn Ha Jun thì chẳng biết mình có nhà hay không. *
Ký ức về chiếc áo blouse vấy máu năm đó, về cái tên mà Han Ji Seok từng cố sống cố chết để bảo vệ, giờ đây như một bóng ma, rình rập từng nhịp tim anh khi nhìn thấy Ha Jun cúi đầu, ôm lấy vết bầm mà chẳng hé một lời than vãn.
"Em không cần anh yêu em. Em chỉ cần… khi em quay đầu lại, anh đừng biến mất"
“Chúng ta từng rất gần, phải không? Gần đến mức chỉ cần một bước nữa là đủ để ôm lấy nhau. Nhưng cuối cùng vẫn có thứ ngăn lại. Là khoảng cách, hay là lòng người?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT