Trong xe hiện tại không ai nói gì. Tiếng điều hòa chạy êm ru, tiếng xe lăn đều trên mặt đường tưởng chừng như yên bình nhưng không khí trong khoang xe lại đặc quánh.
Ha Jun ngồi dựa lưng vào ghế, ánh mắt trống rỗng nhìn ra ngoài cửa sổ. Những hàng cây lướt qua, biển hiệu mờ đi, dòng người xa dần. Cậu vẫn ôm hờ bụng, môi cắn nhẹ để không phải bật ra những tiếng kêu đau đớn. Đôi mắt không rơi nước, nhưng thẳm sâu như bị dìm trong một cơn sóng lạnh.
Còn Ji Seok ngồi bên cạnh tay siết chặt vô lăng. Mỗi khi chờ đèn đỏ, anh lại liếc nhìn cậu qua kính chiếu hậu rồi vội quay đi. Bàn tay phải còn vết máu loang mà anh chưa kịp lau, trong đầu thì lặp lại từng hình ảnh lúc nãy, ánh mắt vô hồn của Ha Jun, mùi máu, tiếng hét của Min Su, những chiếc điện thoại giơ lên quay. Những cảnh tượng đấy chỉ nhỏ thôi cũng đủ để anh mất kiểm soát mà run rẩy. Anh sợ, anh sợ phải đứng giữa đám đông. Anh phải kiềm chế đến mức trong xe mát lạnh mà anh còn cảm thấy mồ hôi như túa ra.
"Không được hoảng. Không được mất kiểm soát. Phải giữ vẻ bình tĩnh, ít nhất là cho đến khi cậu ấy an toàn" - Anh tự an ủi bản thân bằng những câu như thế
_____________
Xe dừng lại trước một toà nhà bệ vệ giữa phố trung tâm. Dòng chữ bằng bạc khắc trên mặt đá Bệnh viện tư nhân H.Sungil được đặt ngay gần cổng của tòa nhà bệnh viện. Ji Seok dừng xe lại, mở cửa rồi vòng sang bên kia.
Ha Jun quay sang, ánh mắt hoang mang lần đầu xuất hiện
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT