Khi Myung Ho và Ji Ah cuối cùng cũng gom xong đống hồ sơ và tạp chí y học vương vãi trên sàn, hai người vẫn không ngừng lảm nhảm về người shipper được vào nhà tổng tài lạnh lùng, nụ cười hiếm hoi của hoàng tử băng giá Han Ji Seok và kèm theo đó một loạt suy luận dài dòng không đầu không đuôi.
“Này Myung Ho oppa, anh Ji Seok oppa bình thường dễ thật vậy hả?” – Ji Ah hỏi lần thứ ba, lần này giọng nhỏ hơn như tự hỏi chính mình
Myung Ho khoác túi lên vai, liếc nhìn Ji Seok, cái người đang im lặng tựa lưng vào bàn bếp rồi lẩm bẩm
“Lạ thật. Bình thường có bao giờ cho ai vào dễ vậy đâu…”
Rồi cả hai cùng bước ra cửa, ánh nắng chiều đã nghiêng dài trên nền gạch sàn. Cánh cửa đóng lại phía sau lưng họ, để lại một sự im lặng đúng nghĩa.
Ji Seok đứng đó, một lúc lâu sau mới thở dài. Cuối cùng cũng được yên tĩnh. Anh lặng lẽ tiến đến bàn, bắt đầu gom lại ly nước, hộp bánh, và phần ăn chưa đụng tới mà Ha Jun đã mang tới. Mọi thứ vẫn còn ấm, chắc có lẽ do cảm giác của người đem hương bạc hà đó đã mang tới. Khi sắp xếp lại mọi thứ vào bếp, đôi mắt Ji Seok vô thức dừng lại ở chỗ Ha Jun từng ngồi. Anh nhớ đến câu hỏi
“Anh ở một mình à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play