Trưa hôm đó, Ha Jun không đi giao hàng như thường lệ. Thường thì khi nào rảnh, Ha Jun sẽ tiện đi giao hàng một vài tiếng, nhưng hôm nay thì khác. Lúc thay đồng phục xong, cậu ngồi bệt sau quầy với hộp cơm hộp trong tay thì chợt nhận ra mình không muốn đội mũ bảo hiểm, không muốn lướt qua từng con phố đầy khói bụi và tiếng còi inh ỏi. Không muốn len lỏi giữa dòng xe máy chật chội của Seoul vào giờ nghỉ trưa, càng không muốn đưa cà phê hay cơm hộp cho những người chẳng mảy may nhớ gương mặt cậu.
________________________
Ha Jun tựa lưng vào bức tường sau quầy, chân duỗi ra phía trước, hộp cơm nóng vừa mới lấy từ lò vi sóng đang tỏa hương. Cậu lặng lẽ ăn, mắt nhìn ra cửa kính lớn phía trước nơi ánh nắng mùa hạ đang tràn qua từng khe hở.
Thời tiết hôm nay đẹp một cách dịu dàng. Mặt trời không chói gắt như mấy hôm trước mà ánh sáng có chút ngọt ngào như mật ong rơi lên vỉa hè. Những tán cây ngoài đường, lá xanh rì rào trong cơn gió nhẹ đầu giờ trưa tạo thành những bóng râm đổ dài trên mặt đường. Thi thoảng có một vài tia nắng lấp lánh rơi xuống qua kẽ lá rồi lại biến mất. Bầu trời màu lam trong không một gợn mây. Tiếng chuông cửa thỉnh thoảng leng keng, khách vào ra đều nhỏ nhẹ không làm vỡ cái tĩnh lặng lửng lơ giữa trưa.
Ha Jun chống cằm, khẽ thở ra một hơi thật nhẹ. Lần đầu tiên trong vài tháng, thậm chí là vài năm qua cậu không ép mình phải bận rộn để kiếm tiền.
_________________
Hôm nay Ji Seok cũng cảm thấy mình thoải mái nhẹ nhõm hơn hẳn. Không còn tiếng gào thét nào trong đầu anh, cũng không có bóng người đổ máu nơi hành lang trắng toát trong mơ. Không còn đôi tay run rẩy níu lấy áo blouse trắng, hay giọng nói non nớt gọi “anh hai” rồi chìm dần vào im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play