Trời đêm đã bắt đầu dịu xuống khi Ji Seok trở về căn penthouse nằm giữa vùng trời yên tĩnh trên cao. Anh mở cửa, tháo áo khoác. Bước vào căn phòng quen thuộc, nơi mà từng góc đều được sắp đặt chỉnh tề đến mức ngột ngạt. Thứ âm thanh duy nhất trong căn phòng trống rỗng này là tiếng cánh cửa tự động đóng lại phía sau anh. Tiếng bước chân nặng nề vang vọng trên nền đá lạnh.
Ji Seok ngồi xuống cạnh ghế sofa gần cửa sổ, đầu ngửa ra sau, ánh mắt đổ lên trần nhà như thể muốn tìm kiếm điều gì đó vừa trôi tuột khỏi tay. Một chút mùi bạc hà vẫn còn đâu đó nơi cổ họng, nhẹ đến mức tưởng tượng thôi cũng đủ níu giữ.
“…Tại sao mình lại hỏi mấy câu đó?” - Câu hỏi bật ra như người khác nào đó vừa thì thầm vào tai anh, đẩy anh trở lại cái khoảnh khắc đầy bối rối ở quầy baẩ
“Cậu thấy làm ở đây thế nào?”
“Không mệt à?”
Chính anh là người tự nhiên hỏi những câu đó, trong khi từ trước tới giờ, anh chưa bao giờ hỏi ai những thứ nhỏ nhặt như vậy. Vậy mà bây giờ anh lại hỏi một người xa lạ những điều nhỏ nhặt như thế. Anh đâu phải kiểu người quan tâm quá mức đến người khác? Thời gian trôi lặng lẽ như nước nhỏ xuống từ vòi chưa khóa chặt. Ji Seok vẫn ngồi ở đó, mắt anh hướng ra ngoài cửa sổ có lớp cửa kính rộng., bên đằng xa là thành phố lấp lánh ánh đèn và trời đêm như đang thở, gió đêm mơn man trên lớp kính như thể đang gõ cửa gọi tên anh.
Mắt anh chùng xuống, ngón tay thả lỏng. Chẳng biết từ khi nào, trong giấc mơ của anh lại không còn những hình ảnh đeo bám anh suốt bao năm qua, không còn những kí ức cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong giấc mơ. Anh không còn thấy mình đứng ở nơi toàn màu trắng xanh, những cơn ác mộng xé tan cả hơi thở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play