Chiều hôm ấy, Ji Seok ngồi trong phòng làm việc ở căn hộ của anh. Trên bàn làm việc pha tông đen xám, màn hình vẫn mở, bảng số liệu bệnh viện hiển thị đầy những con số nhấp nháy, anh nhìn nhưng chẳng mấy để tâm. Điện thoại rung kéo anh trở về thực tại. Điện thoại hiển thị số của cha đang gọi đến. Tắt máy, định không nghe như mọi khi. Nhưng khi máy ngừng rung, nó lại lập tức gọi lại. Lần thứ hai. Rồi lần thứ ba.
Ji Seok rút một hơi thở nặng nề rồi bấm nút nghe máy nhưng không nói gì. Giọng cha anh vang lên từ đầu bên kia
“ Anh có biết mình đang trễ bao lâu không? Tôi đã nhắc từ tháng Sáu, và đến giờ là tháng Tám rồi. Bao giờ anh định quay lại điều hành? Hay anh nghĩ tôi sống đến trăm tuổi mà có thể gồng gánh mãi?”
Ji Seok dựa người ra sau ghế, mắt anh hướng lên trần nhà, thở dài khẽ một hơi rồi trả lời
“Con đã nói là chưa sẵn sàng”
“Chưa sẵn sàng cái gì?” - Ông gằn giọng nói tiếp -  “Một bệnh viện tư đang có tiềm năng nhất cả cái Seoul, anh để đấy không có ai chỉ đạo trực tiếp, giấy tờ, chính sách bị chồng chất, anh nghĩ anh đang làm trò gì?”
Ji Seok không đáp. Điện thoại ở bên tai vẫn vang lên tiếng cha anh, không phải la hét, nhưng là kiểu trách mắng đều đều, nghiến răng, không cho người nghe một kẽ hở để thở. Ông Han vẫn luôn là người như thế, luôn đề cao bản thân hơn người khác, kể cả con cái ông đẻ ra, giống như mọi lần. Nhưng lần này, khi ông nhắc đến từ “trách nhiệm với gia đình”, trong đầu Ji Seok bỗng hiện lên hình ảnh gương mặt cười rạng rỡ của Ji Yeong.
Đôi mắt cậu lúc nào cũng sáng, tràn đầy sinh khí. Dù trời mưa hay nắng, Ji Yeong luôn là người đầu tiên kéo rèm ra, mở toang cửa sổ phòng bếp, gọi anh xuống ăn sáng bằng giọng ngái ngủ
“Anh hai, hôm nay mà không xuống ăn, là em uống hết cà phê của anh đó nha”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play