Mùi bạc hà vẫn còn đó. Nhưng sáng nay, Ji Seok nhận ra mùi hương hôm nay không còn lẫn với vị đắng cay đặc trưng của khói thuốc lá như hôm trước. Không gian trước cửa vẫn im lặng như mọi khi, nhưng cậu trai đứng trước anh lần này không còn đeo khẩu trang.
Gương mặt ấy không có gì quá đặc biệt nhưng ánh mắt thì lại có gì đó khiến người khác nhìn vào muốn dừng lại một chút. Không rõ là do màu mắt, ánh sáng hành lang, hay do cái mùi bạc hà nhẹ nhàng như cỏ ngọt đó.
“Cậu… ăn trưa chưa? Nếu cậu không ngại…có thể cùng ăn với tôi”
Chính anh cũng bất ngờ vì câu hỏi đó. Cậu trai kia hơi ngập ngừng, không chắc mình nghe rõ. Rồi cậu ấy lắc đầu từ chối một cách lịch sự, tránh ánh mắt anh, như thể cuộc đối thoại ấy chỉ là một giấc mơ nhỏ vụn vừa vụt qua.
Ji Seok không nói gì thêm, chỉ đứng lặng trong khung cửa, dõi theo bóng cậu vào thang máy. Áo đồng phục vẫn là màu xanh nhạt, sờn nhẹ ở cổ tay, giày cũng cũ, nhưng dáng đi lại rất gọn gàng, dứt khoát. Một kiểu kiêu hãnh nhỏ nơi chẳng ai trông thấy.
Anh trở vào, đóng cửa. Hôm nay, bữa trưa vẫn là món ăn quen thuộc, nhưng lại có vẻ ấm hơn mọi ngày. Có thể là vì cái cách hương bạc hà lặng lẽ ngấm vào không khí, thay cho mùi lạnh lẽo đã quá quen đến mức gần như không còn nhận ra.
Anh ăn chậm hơn mọi khi. Không mở laptop ra như thường lệ. Chỉ ăn và lặng lẽ nhìn ra cửa sổ. Cũng không còn thấy mình đang mắc kẹt giữa bốn bức tường nữa. Có một điều gì đó hạnh phúc len lói vào tim anh như cái cách mùi hương bạc hà quanh quẩn trong tâm trí anh.
_____________
Phía dưới tầng, Ha Jun vừa rảo bước ra khỏi thang máy thì bất giác quay đầu lại nhìn về phía căn hộ penthouse bên trên tầng cao nhất

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play