Gác mái lặng ngắt không một âm thanh, xung quanh chồng chất đủ thứ linh tinh và khung ảnh lồng kính, bày biện khiến sự u ám càng thêm rõ nét.
Bên ngoài hành lang cũng không bật đèn, nguồn sáng chỉ có từ điện thoại của Mạnh Yến Lễ và Hoàng Lư.
Sau khi Mạnh Yến Lễ nói ra, ánh sáng từ điện thoại trong tay Hoàng Lư khẽ lắc lư.
Khoảng mười mấy giây sau, anh mới nghe thấy cô dùng giọng điệu nhẹ như bông hỏi: “Anh nói…anh là Grau?”
“Ừ, là anh.”
Mạnh Yến Lễ dùng ánh đèn điện thoại quét một vòng gác mái. Anh không chắc sau khi chuyển đến Thanh Li, mình đã đặt những bức tranh cũ ở đâu. Vừa suy nghĩ, anh vừa giải thích với Hoàng Lư: “Không biết em thích bức nào. Vì một vài lý do cá nhân, anh đã ngừng vẽ khá lâu và cũng không thích nhắc đến chuyện cũ.”
Cảnh vật khơi gợi cảm xúc là điều dễ hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play