Hoàng Lư chưa từng thích ai. Phần lớn thời gian, cô chỉ vùi đầu vào vẽ tranh, hết bức này đến bức khác, chủ yếu họa lại danh tác của các bậc thầy. Cứ thế miệt mài vẽ không ngừng nghỉ, nhưng vẫn chưa thực sự hiểu rõ mình muốn gì. Vậy làm sao biết thế nào là thích một người?
Đối mặt với sự biến chuyển tình cảm bất ngờ, chính cô cũng không xác định được.
Hoặc có thể nói, cô chưa từng có trải nghiệm nào để tham khảo hay kiểm chứng cảm xúc của mình.
Khoảnh khắc xác định rõ ràng nhất, là vào buổi chiều hôm đó, khi chơi bài.
Đó là một buổi chiều ngay sau khi cơn mưa vừa tạnh, trời âm u. Từ Tử Dạng nổi hứng bất chợt, khoác lên mấy lớp áo, bất chấp không khí lạnh, ra ngoài mua về hai bộ bài poker, nhất quyết kéo mọi người cùng chơi.
Mấy ngày mưa dầm liên tục khiến khe đá trong sân mọc đầy rêu xanh, vài cây nấm nâu nhỏ bung ra như những chiếc dù.
Trong phòng khách, hồng trà vừa pha tỏa ra hương thơm ấm áp, nước mưa từ mái hiên tí tách rơi xuống, gõ nhẹ lên cửa sổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play