Bùi Thiệu nói "trông coi", ý là không cho các nàng rời đi, chỉ có thể lưu lại nguyên chỗ.
Đúng là chó điên.
Lâm Chiêu Chiêu ngồi trên tảng đá, ngón tay nhè nhẹ bứt cỏ dại trong kẽ đá. Nếu sớm biết hôm nay ra cửa lại gặp phải tai ương thế này, thà rằng núp yên trong Bá phủ làm con chim cút cho xong.
Ý nghĩ trói Bùi Thiệu lại, tát cho hắn hai bạt tai cứ lởn vởn trong đầu, thế mà hễ hắn xuất hiện lại cứ khiến người ta cảm thấy thật mê người.
Nhưng cảnh ngộ không theo lòng người, giờ khắc này, người là dao, ta là cá.
Nàng lặng lẽ đảo mắt nhìn quanh, cách đó không xa, trên mặt đất trải một tấm bản đồ lớn. Bùi Thiệu tay cầm nhánh cây khô, theo các lộ tuyến trên bản đồ mà chỉ trỏ từng điểm. Môi khẽ động, tựa như đang ra lệnh, gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt sáng rực, khiến người đối diện không khỏi nảy sinh lòng tin phục.
Bên cạnh hắn là ba vị thống lĩnh cấm quân, người nào người nấy đều cúi đầu lắng nghe, không dám lơ là nửa lời.
Lâm Chiêu Chiêu nghĩ, không biết khi hắn dẫn binh ra trận, phong thái có phải cũng giống như lúc này?
Tựa hồ cảm nhận được điều gì, Bùi Thiệu khẽ nghiêng mặt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play