Cuối cùng thì Bùi Thiệu cũng hiểu rõ, Lâm Triều chính là Lâm Mộ, mà Lâm Mộ cũng là Lâm Triều. Họ vốn chỉ là một người – tên thật là Lâm Chiêu Chiêu.
Lâm Chiêu Chiêu toan quay người bỏ chạy. Nhưng cho dù nàng có lanh lẹ đến mấy, sao có thể thoát khỏi tay Bùi Thiệu?
Mới chạy chưa tới mười bước, nàng đã bị hắn xách lên như xách gà con. Hai mắt Bùi Thiệu đỏ bừng, hắn nghiến răng, trầm giọng hỏi:
“Ngươi dám chơi ta!”
Thấy sắc mặt hắn khó coi, Lâm Chiêu Chiêu liền chột dạ, bánh nướng trên tay rơi xuống đất cũng chẳng buồn nhặt, trong bụng thầm than — phen này không yên rồi! Nếu vượt qua được cửa ải này, cũng coi như ông trời thương tình.
Thấy Bùi Thiệu nắm c.h.ặ.t t.a.y như sắp nổi trận lôi đình, nàng vội vàng ôm đầu kêu lên:
“Không phải lỗi tại ta! Là ngươi tự nhận sai người trước!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT