Lâm Chiêu Chiêu đang định may thêm mấy bộ áo, thì thấy Bùi Thiệu đi đến.
Hắn không nói gì, chỉ nắm lấy tay nàng, ngón cái khẽ sờ lên chỗ vết răng hắn cắn đêm trước. Dấu đã nhạt, nhưng hắn vẫn cúi đầu, chậm rãi vuốt lên vết cũ ấy, như luyến tiếc không nỡ rời.
Chẳng biết nghĩ tới gì, Bùi Thiệu bỗng nghiêng người, gục đầu vào cổ nàng, hơi thở nóng hổi, cười khẽ mà không thành tiếng.
Hắn không nói câu nào, chỉ cười mãi, trông giống con ch.ó săn đã thu hết nanh vuốt, ở trước mặt người thân cận thì không còn phòng bị, vẻ khôn khéo ngày thường cũng tan đi, chỉ còn lại vẻ khờ khạo đáng thương.
Lâm Chiêu Chiêu nhìn mà không nhịn được, đưa tay xoa đầu hắn, khẽ hỏi:
“Sao thế?”
Bùi Thiệu im một chốc, rồi đáp nhỏ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play