Bao nhiêu năm uất ức và thắc mắc bỗng như được gỡ bỏ, nàng dường như đã hiểu ra. Rõ ràng đều là con người, tại sao việc đàn ông làm được, còn phụ nữ thì không? Tại sao địa vị của phụ nữ lại phải thấp hơn đàn ông? Ai đã quy định điều đó?
Là thánh hiền. Mà thánh hiền cũng là đàn ông, nếu thánh hiền là phụ nữ thì sao… Nghĩ tới đây, lòng Hoa Nương lại càng chua xót. Thế giới này thật quá bất công với phụ nữ.
Nước mắt nàng rơi lã chã, giọng run run: "Vậy… ta cũng thử liều một lần để giành lấy tự do của mình."
Nếu thành công, nàng sẽ rời khỏi nơi đã giam cầm mình suốt đời này, rồi muốn đi đâu cũng được. 
Sau này sống thế nào thì chưa biết. Nhưng bây giờ, nếu không liều một lần, nàng cũng chẳng khác nào sống mà như chết. Nếu chết trên đường vượt ba ải Cầu Thiên Ý thì cũng coi như giải thoát.
Dù sao Lâm Đại Nha cũng đã vượt qua được, chứng tỏ ông trời vẫn còn có mắt. Đây chính là hy vọng!
Lâm Đại Nha không ngờ Hoa Nương lại nghĩ thông suốt nhanh như vậy, nhưng cô vẫn kìm lại ý định tiết lộ bí quyết vượt ải. Vì an toàn và để khỏi vướng bận về sau, cô định đợi đến khi Hoa Nương thật sự đi quan phủ báo danh, quyết tâm rõ ràng rồi mới nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play