Vương Vũ Luân đứng bên cạnh không dám động vào Phó Tâm Du, cũng quỳ xuống: "Tâm Du, trước đây đều là lỗi của tôi, bà muốn trừng phạt gì bọn tôi cũng được, tôi và các con sẽ chấp nhận hết, chỉ cần bà có thể tha thứ cho bọn tôi."
"Tâm Du, tôi thật sự biết sai rồi, tôi hiểu ra rồi, bao năm qua đều là bà gánh vác cả nhà, là tôi không ra gì, tôi thực sự xin lỗi bà. Chúng ta vẫn còn mấy chục năm nữa để sống, chỉ cần bà quay về, chúng ta sẽ lại là gia đình mà ai ai cũng ngưỡng mộ, có được không?"
Phó Tâm Du chỉ đứng đó, lạnh lùng nhìn bọn họ nói nhảm.
Bảo vệ đến rất nhanh, kéo mấy người đi. Sau đó, Phó Tâm Du cũng rời khỏi, nhân tiện bán luôn căn nhà rồi dọn đến sống chung với Tưởng Cầm Hoa.
Một năm sau, Phó Tâm Du qua đời, Tưởng Cầm Hoa vừa khóc vừa lo tang sự cho bà, ở nhà đau buồn suốt ba ngày rồi lại tiếp tục tất bật với công việc ở trạm cứu trợ động vật.
Ba cha con nhà họ Vương lại tiếp tục phạm pháp, lần này lại vào tù. Trong trại giam, ký ức của bọn họ chỉ còn lại những khoảnh khắc sống cùng Phó Tâm Du, những ký ức bị vùi lấp từ lâu lại ùa về.
Họ nhớ lại những ngày tháng êm đềm đó, nước mắt kìm không nổi, vừa khóc vừa hối hận đến xé lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play