Tưởng Cầm Hoa sững sờ, không thể tin nổi mà quay sang nhìn Vương Vũ Luân. Vương Vũ Luân vừa định mở miệng chửi thì Lâm Đại Nha đã cười nhạt bỏ đi, bước lên một chiếc taxi khác, ngẩng cao đầu mà đi thẳng.
"Dì Tưởng, sao dì lại tới đây? Dì yên tâm, mẹ con với ba con ly hôn rồi, sẽ không cản trở hai người nữa đâu, hai người có thể bên nhau mãi mãi."
"Mẹ đúng là tới kỳ mãn kinh rồi, phát điên tới mức đó, còn lấy của nhà mình từng đó tiền, giờ em biết lấy đâu ra 38 vạn tiền sính lễ đây. Con gái nhà người ta có hơn hai trăm vạn của hồi môn luôn đó."
"Mẹ chắc là nhất thời nóng giận thôi, đợi bà nguôi giận rồi mình dắt cháu tới thăm, chắc chắn mẹ sẽ không nỡ để mình sống khổ đâu."
...
Đám người ríu rít nói, hết thảy đều tuôn ra sạch sẽ. Tưởng Cầm Hoa vừa sốc vừa cạn lời — hóa ra Vương Vũ Luân vẫn luôn lừa bà. Nào là vợ chồng bất hòa ly thân nhiều năm, rồi nào là mấy năm trước đã ly hôn rồi...
Còn mấy đứa con bất hiếu này nữa... Bà từng này tuổi rồi mà lại để bị lật thuyền trong mương, mất sạch thanh danh... Tưởng Cầm Hoa mắt đỏ bừng, giơ tay tát thẳng vào mặt Vương Vũ Luân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play