Nghĩ vậy, Cát Đại Niên nói: “Bệ hạ thánh minh, các con nối dõi đều có tài năng riêng. Thái tử tuy có thiếu sót, nhưng cũng có sở trường riêng. Nếu bệ hạ bồi dưỡng chu đáo, điện hạ vẫn có thể trở thành trợ thủ đắc lực cho bệ hạ.”
Nghe lời này, Thuần Đức Đế bất ngờ ngẩng mắt nhìn ân sư: “Ân sư nhiều năm nay không màng thế tục. Nếu không vì phu nhân mắc bệnh nặng, cần ngự y chẩn trị, ân sư cũng chẳng chịu vào cung gặp trẫm. Nay lại khen ngợi lão tứ mấy lần, không lẽ… ân sư phát hiện nó có điểm gì hơn người?”
Cát Đại Niên thầm thở dài: Ông hiểu vì sao Thuần Đức Đế giao Thái tử cho mình dạy dỗ. Vì bệ hạ chắc chắn thiếu niên này chỉ là bùn không thể trát lên tường, dù có danh sư phụ tá cũng khó nên thân.
Ông được giao việc dạy học, một phần vì Thuần Đức Đế nghĩ đến tình xưa, muốn giữ ông ở lại cung bầu bạn. Phần khác, là muốn mượn danh tiếng đế sư của ông để tạo thế cho Thái tử yếu nhược, cân bằng thế lực giữa Thang Hoàng hậu và Thương Quý phi.
Chính vì thế, khi mới nhập học, thấy các hoàng tử khác cũng vào thư phòng, Cát Đại Niên không muốn dính vào tranh đấu ngầm của các hoàng tử, nên cố ý say rượu suốt ngày, tránh để Thuần Đức Đế sinh nghi.
Thuần Đức Đế là người trọng nghĩa. Khi còn trẻ, ông mang danh thiếu hiệp nghĩa khí ngút trời, kết giao nhiều nhân tài hào kiệt.
Vì vậy, đối với những người từng giúp ông đăng cơ, dù văn hay võ, Thuần Đức Đế xưa nay luôn khoan dung đối đãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play