Tam hoàng tử, tay xách một chiếc áo choàng được bọc chặt, từ lầu hai nhảy xuống, rơi mạnh xuống đất, phát ra một tiếng “rầm” vang dội.
Hắn ngã đau điếng, mông ê ẩm, chỉ tay về phía Thẩm Tịnh, giọng run run vì tức giận: “Chẳng lẽ không ai biết… đỡ ta một chút sao?”
Vừa rồi trải qua trận ác chiến, thị vệ của hắn kẻ thì chết, người thì bị thương, vậy mà không ai biết tiến lên đón hắn!
Đúng lúc này, đám người Ngụy Quốc dường như nhìn thấy thi thể thê thảm của Bạc Vụn trong phòng ở lầu một. Chúng phát ra tiếng tru thê lương, tựa như muốn bất chấp tất cả để báo thù cho Bạc Vụn, quyết tâm đồng quy vu tận với đám người Đại Phụng.
“Bên ngoài trong rừng có cọc mai phục, đã nhổ hết chưa?” Diêm Tiểu Huỳnh vội vàng hỏi Phượng Uyên.
Phượng Uyên đặt Diêm Tiểu Huỳnh xuống, đáp: “Mộ Hàn Giang đang ở ngoài rừng chỉ huy Long Lân Ám Vệ dọn dẹp, hẳn là gần xong rồi!”
Nghe vậy, Diêm Tiểu Huỳnh lập tức cao giọng hô: “Rút lui!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play