Phượng Uyên nghe xong, đưa tay sờ trán Diêm Tiểu Huỳnh, thấy không nóng, bèn hỏi: “Có cần ta gọi lang trung trong đội đến xem cho ngươi không?”
Diêm Tiểu Huỳnh vội xua tay, nở nụ cười gượng gạo, tỏ ý không cần.
Nếu để lang trung phát hiện Thái tử đang đến kỳ nguyệt sự, e rằng cả đoàn người đêm nay không ai ngủ được! Lang trung nơi này đâu phải ngự y trong cung, được Thang Hoàng hậu sắp xếp, có thể giấu giếm mọi chuyện!
Đợi khi lều trại được dựng xong, Diêm Tiểu Huỳnh uể oải đứng dậy, định vào lều tránh hàn khí. Nhưng bất ngờ, Phượng Uyên từ phía sau giữ chặt cánh tay nàng, không cho nàng bước tiếp.
Diêm Tiểu Huỳnh giật mình, nhíu mày trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi làm gì vậy?”
Phượng Uyên ngập ngừng một chút, rồi nói: “Phía sau ngươi… có vết máu…”
Diêm Tiểu Huỳnh quay đầu, kéo áo choàng ra xem, quả nhiên thấy vết máu. Nàng lúng túng đến mức mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn Phượng Uyên mà không nói được lời nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play