Sau khi A Uyên thấy Diêm Tiểu Huỳnh đồng ý, hắn lập tức tiến đến bên giường, khẽ dời một viên gạch dưới sàn, lấy ra giấy bút mà nàng từng mang đến trước đây. Hắn bắt đầu viết một lá thư.
Diêm Tiểu Huỳnh nhàn rỗi không có việc gì làm, bèn tò mò nhìn sang bên đó. Nàng khẽ nhấc một viên gạch trên tường, quan sát kỹ, quả nhiên phát hiện một không gian khác lạ! Nơi này hẳn là chỗ A Uyên cất giữ những vật quý giá của mình – một vài cuốn sách cũ kỹ, rách nát, cùng với những lá thư đã ngả màu thời gian. Nàng tiện tay lấy một cuốn, lật xem, thấy bên trong ghi chép lời bình và chú thích vô cùng tỉ mỉ, chính xác. Chữ viết trong đó… trông giống nét bút của đế sư Cát Đại Niên.
Nhìn thế này, những cuốn sách khai tâm dành cho trẻ nhỏ mà nàng từng mang đến quả thật không đáng để đặt lên bàn. Chẳng trách lúc đầu tiểu tử này không thèm để mắt tới chúng!
Sau khi đặt cuốn sách xuống, Diêm Tiểu Huỳnh lại nhìn sang A Uyên đang viết thư. Nét bút của hắn cứng cáp, mạnh mẽ, quả nhiên tương đồng với nét chữ của đế sư Cát Đại Niên. Thật không ngờ, trước đây hắn còn giả vờ đáng thương, tay run rẩy như trúng gió.
Một hoàng tử bị giam cầm nhiều năm, mang vẻ ngoài thất vọng đáng thương? Hắn diễn thật sự quá giống!
Diêm Tiểu Huỳnh thuận miệng hỏi vài câu, không ngờ A Uyên lại thẳng thắn trả lời. Hắn kể rằng mẫu thân của mình từng là bằng hữu thân thiết với thê tử của Cát Đại Niên. A Uyên đã theo học cùng đế sư nhiều năm. Sau khi mẫu thân hắn qua đời, trong thời gian Thuần Đức Đế chinh chiến bên ngoài, A Uyên thực chất đã sống trong phủ của Cát Đại Niên, ăn cơm do sư mẫu nấu, lớn lên dưới sự chăm sóc của bà, gần như được xem là nửa con ruột của đế sư.
Nghĩ đến những năm tháng ấy, có lẽ Cát Đại Niên không hề giấu giếm kiến thức, mà đã dốc lòng truyền dạy cho vị Đại hoàng tử này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT