Đứng ngoài cửa tẩm cung, Mộ Hàn Giang khoanh tay, áo bào rộng rãi tung bay, vẫn cung kính đứng yên, không chịu rời đi.
“Thần biết điện hạ cần tĩnh dưỡng, nhưng bệ hạ đã ra lệnh cho thần hỗ trợ Tam hoàng tử tra án, thần không dám chậm trễ. Chỉ cần hỏi xong những điều cần hỏi, thần sẽ lập tức rời đi để điện hạ nghỉ ngơi.”
Lời này nếu từ miệng người khác thốt ra, hẳn sẽ bị coi là đại bất kính. Chẳng lẽ không hỏi được điều cần hỏi, một thần tử lại dám khiến trữ quân đường đường chính chính không được nghỉ ngơi sao?
Nhưng người nói lại chính là Mộ Hàn Giang – thủ lĩnh Long Lân Ám Vệ, kẻ khiến quan lại khắp triều nghe tên đã sợ vỡ mật. Hắn quả thực có bản lĩnh khiến Thái tử phải nhức đầu.
Diêm Tiểu Huỳnh biết tạm thời không thể thoát khỏi vị “thuốc cao bôi trên da chó” này, bèn dứt khoát đứng dậy. Nàng thay y phục chỉnh tề, rồi mềm nhũn ngã xuống giường, ra hiệu cho Mộ công tử tiến vào nói chuyện.
Khi Mộ Hàn Giang bước vào phòng, đập vào mắt hắn là hình ảnh một thiếu niên phấn điêu ngọc trác, lười biếng nằm ngang trên giường.
Thiếu niên ấy vận một bộ y phục màu ánh trăng, ngọc quan cài kim trâm, một tay chống má, một chân khẽ câu chiếc giày lơ lửng, nhàn nhã đung đưa. Cảnh tượng này toát lên một vẻ phóng khoáng khó tả, khiến người ta không khỏi ngẩn ngơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play