Thuần Đức Đế nhất thời vẫn chưa nghĩ ra cách nào thỏa đáng để xử trí Diêm Tiểu Huỳnh.
Đúng lúc này, từ ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập. Phượng Uyên không chờ thông báo, lập tức bước vào. Hắn liếc nhìn Diêm Tiểu Huỳnh đang quỳ dưới đất, rồi hướng Thuần Đức Đế thi lễ, cung kính nói: “Phụ hoàng, Tiểu Huỳnh cùng nhi thần ở Tiểu An Sơn chém giết suốt một đêm. Nếu không còn việc gì, nhi thần muốn đưa nàng xuất cung nghỉ ngơi.”
Thuần Đức Đế nghe vậy, tức giận đến mức bật cười: “Sao nào? Đau lòng thê tử rồi sao? Cưới một nữ lang to gan lớn mật, rắp tâm hại người như thế, lá gan của con còn lớn hơn cả nàng!”
Diêm Tiểu Huỳnh lo Phượng Uyên lỡ lời, vội khẽ nhắc nhở: “Bệ hạ đã biết hết mọi chuyện về ta và huynh trưởng…”
Phượng Uyên ngẩng mắt nhìn Thuần Đức Đế, bình thản đáp: “Tai họa của Diêm gia đều do Phượng gia gây nên. Tiểu Huỳnh vừa sinh ra đã mất mẫu thân, lại bị chia lìa với huynh trưởng ruột thịt, từ nhỏ chịu đủ khổ cực nhân gian. Nếu đổi lại là nhi thần, e rằng nhi thần đã mang lòng oán hận, khuấy đảo thiên hạ không yên. Nhưng Tiểu Huỳnh tâm địa thiện lương, luôn chú trọng oan có đầu, nợ có chủ. Những khổ nạn mà huynh muội nàng phải chịu đều do Thang thị gây ra, nàng chưa bao giờ giận chó đánh mèo mà oán trách hoàng thất. Lần này có thể điều tra rõ tội trạng của Khiếu Vân sơn trang cũng nhờ Tiểu Huỳnh vì truy xét vụ án diệt môn mà trở lại kinh thành. Nhi thần cùng nàng chung thuyền trong mưa gió, hiểu nhau yêu nhau. Nay nàng đã là vương phi của nhi thần, nhi thần đau lòng cho nàng cũng là lẽ đương nhiên. Nếu ngay cả thê tử mình cũng không bảo vệ được, nhi thần làm sao xứng đáng là nam nhân?”
Hắn nói những lời này, Diêm Tiểu Huỳnh khẽ kéo vạt áo hắn, ý bảo hắn kiềm chế một chút.
Thuần Đức Đế sắc mặt âm trầm, quay sang Diêm Tiểu Huỳnh nói: “Ngươi lui xuống trước đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT