Sau khi nghe Mộ Thậm hỏi, Mạnh Thập Bát thấp giọng bẩm báo: “Khi tú nương vào phủ, đã mang theo phế Thái tử, trói chặt và cải trang thành nữ nhân, rồi áp giải đến Thụy Tường Vương phủ. Theo tập tục Đại Phụng, hai ngày trước lễ thành thân, tân lang không được phép gặp tân nương, nếu không sẽ ảnh hưởng đến nhân duyên, không thể bên nhau đến đầu bạc. Trong Thụy Tường Vương phủ, chủ thượng đã sắp xếp rất nhiều người của chúng ta. Chỉ cần Phượng Uyên không đích thân đến gặp tân nương, tuyệt đối sẽ không phát hiện ra sơ hở.”
Mộ Thậm khẽ mỉm cười: “Còn bên phía Mạnh Chuẩn thì sao?”
Mạnh Thập Bát đáp: “Mộ công tử đã tự mình tra hỏi, ép Mạnh Chuẩn viết một bức thư, nói rằng ông ta đến một thôn trấn gần kinh thành để gặp bằng hữu, và sẽ trở về trước ngày đại hôn. Sau khi bức thư được viết xong, Mộ công tử đã đích thân ra tay, giết sạch toàn bộ bọn họ!”
Mộ Thậm nheo mắt, giọng điệu thoáng kinh ngạc: “Hàn Giang lại ra tay tàn nhẫn đến vậy sao?”
Mạnh Thập Bát cười lạnh: “Công tử đối với đám giặc cỏ này căm hận thấu xương. Trước đây, khi Mạnh Chuẩn và đồng bọn chịu chiêu hàng, công tử cũng bị Đại hoàng tử ép buộc, bất đắc dĩ mới chấp nhận. Nay có cơ hội rửa sạch mối nhục xưa, sao lại nương tay?”
Mộ Thậm nghe vậy, khóe môi nhếch lên một nụ cười hài lòng. Đứa con trai này được ông nuôi dưỡng từ nhỏ, quả nhiên đã học được tinh thần quân tử báo thù, mười năm chưa muộn của ông một cách thuần thục!
Phượng Uyên không phải luôn thích chơi trò treo đầu dê bán thịt chó với ông sao? Nếu vậy, sao không đáp trả một ván, để hắn được mở rộng tầm mắt?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play