Thuần Đức Đế uy nghi lẫm liệt, khi nổi giận như sấm sét, khiến người đối diện không khỏi run sợ.
Nếu là các hoàng tử khác, lúc này chắc hẳn đã sợ đến mặt cắt không còn giọt máu, hồn vía bay tận chín tầng mây.
Nhưng Diêm Tiểu Huỳnh sao có thể sợ hãi chỉ vì hoàng đế trầm mặt?
Nàng biết rõ hiện tại không phải thời điểm để bệ hạ phế truất trữ quân, chỉ cần nàng không ép vua thoái vị hay tạo phản, thì dù hoàng đế có trừng phạt thế nào cũng chẳng đáng ngại.
Không chút sợ hãi, Diêm Tiểu Huỳnh thản nhiên đáp: “Nhi thần không dám, chỉ là nhân lúc riêng tư cùng phụ hoàng nói đôi lời trong lòng. Nếu nhi thần có lời nào không đúng, xin phụ hoàng hãy coi như nghe lời nói mê sảng của kẻ ngốc, đừng để tâm.”
Thuần Đức Đế cười lạnh: “Khi không có người ngoài, con cũng nói những lời mê sảng này với đại hoàng huynh của con sao?”
Diêm Tiểu Huỳnh lập tức đội lên cho ông một chiếc mũ cao: “Tất nhiên không ạ. Đại hoàng huynh không phải người dễ đùa giỡn, nào sánh được với lòng khoan dung của phụ hoàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT